Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó. Một số người lặng im, bởi vì họ không hiểu được ý nghĩa câu chuyện của ông Arkad. Cũng nhờ vào các cổ vật, chúng ta có thể biết được rằng cách đây 8.
Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình. - Chính tôi cũng đang ngồi riêng ra trong ngôi nhà của mình. Đối diện với họ, Nomasir, người vợ và hai cậu con trai của ông ấy, tiếp đến là những người thân và bạn về đều ngồi trên những tấm thảm đặt theo hình vòng cung.
Và ở đó sẽ không có ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ. Một cái túi nặng trĩu những đồng tiền vàng vẫn có thể nhanh chóng trống rỗng nếu không có những đồng tiền khác bổ sung vào. Tôi sẽ không nói về vàng nữa mà nói về chính bản thân của các bạn, vốn đã từng trải qua những thành công hay chuốc phải những thất bại trong cuộc sống.
Khi còn là một thanh niên, tôi rất nghèo khổ nhưng luôn mong muốn có được nhiều vàng. Anh sẽ mua gì, sẽ sử dụng như thế nào để duy trì số tiền này và bảo đảm một cuộc đời giàu có cho anh. Đầu óc anh đang cố đấu tranh một cách nhẫn nại với một vấn đề mà anh chưa tìm ra lời giải đáp.
- Nếu cháu giàu có như ông, cháu sẽ sống theo cách của một ông hoàng. Vậy theo anh, anh ta có thể trả lời "có" với những câu hỏi này không? Sau đó, có thể nói rằng con đã rơi vào những ngày tháng khổ cực và vất vả nhất trong cuộc đời.
- Nó có nghĩa là chúng ta sẽ phải vào đó để vác gạch, khiêng đất đá cho tới khi gãy xương sống mới thôi. Nếu anh Araman có thể chứng tỏ cho em và người bạn thân của em là Mathon thấy kế hoạch làm ăn của anh ấy đạt được kết quả tốt, thì em rất vui lòng cho anh rể mượn toàn bố tiền dành dụm của em trong ba năm qua". Bỗng một kế hoạch vụt hiện ra trong suy nghĩ của ông.
Ông hy vọng công việc sẽ giúp ông có điều kiện chuộc lại sự tự do của mình trong tương lai. Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh: – Sharru Nada đáp lại.
Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ. Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được. - Người buôn trứng đáp.
Trong nhà, những người nô lệ đang cầm những chiếc lá cọ có cán rất dài quạt đều đặn, nhịp nhàng để làm dịu không khí oi bức. - Con trai à! – Cha tôi bảo. Tôi nhận thấy sự hiện diện của cuộc sống, của con người.
Dù làm bất cứ việc gì, các bạn cũng cần phải luôn luôn tìm cách trau dồi, nâng cao các kỹ năng nghề nghiệp của mình. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Qua chuyện này tôi rút ra một kinh nghiệm rằng, lời hứa trong cơn bấn loạn, xúc động của con người thường không thể tin được.