Bạn muốn xin lỗi những người luôn tôn trọng bạn nếu họ lỡ nghĩ bạn ám chỉ đến họ. Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Dải đường chính phía ngoài lắp đèn thưa thớt, âm u, bụi mù.
Bác không hài lòng một tí nào. Bạn sẽ không trình bày nhiều. Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt.
Chắc mẹ không đi được một mình. Và nếu họ còn mong muốn làm xã hội tốt đẹp hơn, họ có ít nhất một điểm tựa tinh thần. Những hình ảnh đã nguội.
Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Là những nguyên cớ để bạn tha thứ, tha thứ mãi mãi. Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn.
Chuyển sang máy mát xa. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút.
Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ. Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại. Cháu bảo: Để cho đẹp ạ.
Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly. Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời.
Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi. Có những việc để cứu rỗi thời đại này thì đòi hỏi trong hàng ngũ người tài phải xuất hiện nhiều thiên tài, và trong hàng ngũ thiên tài phải xuất hiện siêu thiên tài. Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.
Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo. Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian. Giữa đời sống và nghệ thuật.
Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn. Chẳng có cái gì đập.