Cô nói: "Bây giờ thì tôi chỉ nhún vai rồi bỏ qua". Trớ trêu hơn nữa là bản thông kê này lại rất dài. Và Chaplin không thành công cho tới khi ông đóng vai hề theo ý ông.
Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc". Phải là người có tâm hồn cao thượng mới có hành động của H. Trong những chương trên, tôi đã nói chúng ta nên làm gì khi bị chỉ trích một cách bất công.
Tôi xin tiết lộ câu chyện về cô như cô đã thuật với tôi: Không bao giờ mắc chứng mất ngủ, ưu phiền, hay chứng vị ung. Vì sách của ông không khác chi những tập phóng sự cả.
Tại sao vậy? Vì những người ở trong những phòng ấy thường mê man vào công việc của họ, không còn thời giờ để lo nghĩ về mình. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy". Lời khuyên đó đã cứu thể chất và tinh thần tôi trong hồi chiến tranh, mà bây giờ còn giúp tôi trong công việc làm ăn nữa.
Tôi tự hỏi tại sao tiếng nọ thì ghét, tiếng này thì ưa? Về nhà, tôi tự nhủ: "Tiếng máy sưởi cũng tương tự tiếng củi nổ lạch tạch, mà tiếng này ta thấy vui tai, thì ta hãy đi ngủ và đừng bực tức về tiếng máy sưởi nữa". Nếu bạn và tôi không kiếm được để làm, cứ ngồi không mà nghĩ vơ vẩn, thì có một bầy quỷ dữ sinh ra và đục khoét, phá tan năng lực hành động và ý chí của ta. Mỗi lần chỉ làm một việc thôi".
Tưởng Giới Thạch và Đại tướng Montgomery cũng vậy. Mà trong khi làm việc bằng tinh thần, cần gì phải bắt tinh thần và bắp thịt căng thẳng một cách vô ích như thế? Josselyn nói: "Theo tôi, hầu hết chúng ta cứ tin rằng một công việc khó khăn, muốn làm cho cẩn thận, phải gắng sức mới được. Ở chương IV bạn đã thấy rằng không thể giải quyết được một vấn đề khi nó còn lờ mờ.
Ông đã kể bốn nguyên nhân chính thường sinh ra chứng nầy. Nếu tinh thần của bà đã thảy đổi, ấy chỉ vì bà đã than khổ với một người và đã được trả lại bằng một vài lời khuyên nhủ cùng một chút tình cảm thành thực. Có 20 ngàn cách kiếm ăn, các bạn thanh niên biết vậy không?, Không ư! Kìa, bạn coi một trường nọ, hai phần ba nam học sinh chỉ biết lựa có 5 nghề trong số 20.
Thách doạ nhau trong quán rượu, kẻ ăn người ở gây gỗ nhau, một câu sỉ nhục, một lời mất lòng, một hành vi thô lỗ, những cái lăng nhăng đó đưa tới ẩu đả và án mạng. Tôi xin kể một chuyện lạ lùng vào bật nhất trong lịch sử Hoa Kỳ để bạn thấy rằng năng lực mầu nhiệm của tư tưởng. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy".
Lần này tôi phải bàn cãi khá lâu, nhưng không vì có khách mà hoãn quyết nghị". (Nhớ lại hồi trước mà tôi hoảng: tôi phí biết bao thời giờ và những bàn cãi, lo lắng mà không bao giờ chịu tìm rõ nguyên nhân đầu tiên của nỗi khó khăn hết). Vì lỡ tàu họ đứng trên bến mà trách hết thảy mọi người - từ họ ra - và muốn cho cả thế giới săn sóc họ, làm thoả hững ý muốn ích kỷ của họ".
Còn 23 phần trăm nữa nhận lời trong lần thứ nhì. Chưa có người nào tự tử bằng cách nhịn ngủ hết, mà sau này chắc cũng không có ai dùng cách ấy. Tại sao? Vì muốn trả lời bốn câu hỏi ấy họ phải thu thập đủ các sự kiện và suy nghĩ kỹ về vấn đề.