Bà kể chuyện một quả phụ lãnh của công ty bảo hiểm 20. Công cuộc buôn bán thật là phát đạt. Rồi anh đi du lịch với tinh thần của ông già Omar trong bốn câu thơ này:
Bạn kiếm ăn bằng cách nào? Làm một nông dân, một phu trạm, một nhà hoá học, một viên kiểm lâm, một thơ ký đánh máy và một thú ý, một giáo sư trung học hay một chủ xe hủ tíu? Bác sĩ Rose Hilferding, cố vấn y khoa của lớp học này, cho rằng một trong những phương pháp để giảm bớt những ưu tư là và lo sợ là "tỏ bày và thảo luận thẳng về những mối ưu tư đó với người mình tín nhiệm. Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào?
Quyết định vậy rồi tôi lên giường ngủ say như một khúc gỗ. Ông hiểu rằng nếu không bỏ được ba tật ấy, không thể thành công lớn. Xin bạn ghi vào nhật ký những thắng lợi của bạn trong khi áp dụng những nguyên tắc đã chỉ.
Tôi phải hợp tác nếu không. Tôi chép tập cho một đứa khác và bỏ nhiều buổi tối chỉ toán cho một bạn gái. Ông nói: "Từ ngày ấy, mỗi lần khó ngủ ông lại đưa ngược tròng mắt lên và chỉ vài giây sau, tôi bắt đầu hiu hiu buồn ngủ.
Không nên làm con vẹt. Họ biết rằng tới đấy thì phải ngồi nghe mất hàng giờ những lời trách phiền bóng gió, nhưng lời phàn nàn chua xót, và hàng chuỗi những tiếng than thở dài vì số phận. Tôi luôn luôn để họ tự tiện.
Sáu tuần sau, ông nọ mời bác sĩ lại coi phòng giấy của mình. Tinh thần của thuỷ thủ cao hơn. Ai cũng biết rằng tinh thần buồn bã thường sinh ra mệt nhọc nhiều hơn là sự cố sức.
Lúc nào cũng lo sợ không yên. Tôi đã nghe họ chỉ trích 19 năm rồi. Gặp việc khó khăn, viết ngay bốn câu hỏi sau này rồi giải quyết:
Mãi tới khi kinh tế bớt khủng hoảng, chúng tôi mới kiếm thêm được ít tiền. Nghe lời tôi khen, người ấy nhớ lại vẻ đẹp của con vật". Việc ngập tới cổ, mà không bao giờ làm xong được cả.
Trong một thời gian khá lâu, thi hào nhớ cảnh ghê rợn ấy nên đau xót quá đến gần hoá điên; nhưng may sao ông còn ba đứa con nhỏ phải chăm sóc. Thật ra, nếu ta biết áp dụng một số lớn những câu phương ngôn cũ kỹ, thì đời sống của chúng ta gần như hoàn hảo. Ngày hôm nay sẽ rán sống từng ngày một, này nào chỉ biết công việc ngày ấy, chứ không một lúc ôm lo cho cả đời mình.
Nhưng điều chắc chắn là phần đông chúng ta không chịu để ai động đến lỗ lông chân của mình. Song thân tôi lấy sự giúp đõ kẻ khác làm vui. Chưa bao giờ tôi ăn lễ đó trong cảnh cô độc, cho nên năm ấy tôi thấy nó tới mà ghê.