Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên. Anh có văn phong thẳng thắn và sâu sắc. Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy.
Nghe có vẻ đơn giản, nhưng có rất nhiều người sai lầm khi nói về những đề tài mà họ không hoàn toàn thấu đáo. Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn. Ông có thể giúp tôi tìm ra chỗ nên tập trung vào hay không?
Cậu bé đã hoàn tất cuộc mua bán bằng một câu hỏi chắc như đinh đóng cột: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Sau đó thì Jack bán được thêm nhiều cuốn nữa, một thành công ngoài sự mong đợi. Tôi càng gây chú ý hơn khi nói những lời quả quyết: Và một điều nữa, nếu chúng ta nghe theo những lời của ngài Sullivan, nếu chúng ta chú ý những tấm biểu đồ, tranh ảnh minh họa và làm theo những gì ông ta nói, và nếu mọi việc diễn ra đều như ý thì nạn phạm pháp sẽ bị bật ra khỏi nước Mỹ. Tất cả chúng tôi khi đón nhận tin anh qua đời đều bị sốc mạnh.
Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt. Bạn hãy thử hỏi chuyện theo cách của Godfrey xem. Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học.
Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Câu hỏi rất rõ ràng. Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.
Cuộc trò chuyện có thú vị hay không hoàn toàn phụ thuộc vào sự khéo léo của bạn. Ồ, đúng rồi, quả bóng! Nếu bạn hỏi phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử là gì thì Bob sẽ trả lời ngay về sự ra đời của cái máy ảnh…
Tôi tự hào mình là người Do Thái, tôi tự hào được sinh ra ở Brooklyn. Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Đầu tiên là cuốn: Swim with the Sharks Without Being Eaten Alive (Bơi cùng đàn cá mập mà không bị nuốt chửng).
Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn. Nào bây giờ thì hãy trở lại Những phương pháp vàng của chúng ta.
Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối. Cũng cần nhớ rằng mặc dù việc nhìn người khác rất quan trọng, nhưng đừng vì thế mà nhìn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta nhé! Điều này rất khiếm nhã. Tất cả những phát ngôn viên thành công đều có đức tính này.
Họ trả lời các câu hỏi một cách hết sức mơ hồ, dường như chẳng đề cập đến một ý tưởng nào cụ thể. Mặc dù với độ tuổi ngoài 60 như tôi thì nhạc nhạc rock, nhạc rap quá giật gân và dễ sợ, nhưng tôi cũng phải biết về chúng. Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không.