Và còn nhiều lí do khác. Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên. Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.
Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.
Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Một kẻ lạc loài vô cảm.
Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa. Cái nồi inox đen sì.
Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó. Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu. Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu.
Họ nào có tội tình gì. Biết chỉ để biết mà thôi. Chả muốn viết tí nào.
Hắn cũng thông minh đấy chứ. Nhiễm thói ấy mất rồi. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn
Miếng trên cùng và miếng dưới cùng màu trắng, miếng giữa màu đen, trông như hai lát bánh mỳ màu sữa kẹp nhân màu cà phê. Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung.
Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được. Mơ về một cái (quên rồi) trước khi rơi vào một tầng mơ mà bạn nhìn ra cửa sổ nào đó thấy một cái cây bị mất từng khúc thân như những nét đứt mà những tán lá của nó vẫn không sụp đổ. Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán.
Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề. Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi. Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to.