Sa Saori

Cô giáo thực tập trẻ xinh đẹp đã lấy đi đời trai của tôi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác bạn là đối thủ, là cửa ải đáng gờm nhất. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh. Những mối quan hệ thì vô số, chẳng thua ông to bà lớn nào.

    Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam. Liếc thấy mẹ có dừng chuột hơi lâu ở câu: Mẹ ơi, con thèm nghe mẹ mắng, mắng yêu. Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc.

    Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh. Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất.

    Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả. Nhưng như thế chưa đủ. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh.

    Im lặng ra về giữa dòng người hả hê. Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán. Tôi đã bắt đầu chán việc chữ nghĩa và tôi có thể làm việc khác.

    Hắn phải lừa phỉnh mình. Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn. Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.

    Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới. Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ. Khi em bảo: Anh nghỉ đi… Anh ăn cơm đi… Anh thử nhìn bà lão kia kìa… Chết! Em quên mua báo cho anh rồi… Hình như môi anh muốn nói gì đấy… Anh như được nghe những câu thơ anh vẫn mong được nghe.

    Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình). Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần.

    Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng. Không biết bác có nhớ chuyện này không. Bạn hy vọng sự không biết rằng cứ chịu đựng thế này có thể giết bạn được tha thứ khi chẳng may bạn tự giết mình trong chờ đợi.

    Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi. Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức. Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap