Hôm nay chị bạn ra viện. Hoặc có nhưng không nhiều. Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con.
Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.
Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả.
Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có. Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt. Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy.
Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình. Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than.
Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại. Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt. Cuối mùa lại ra đợt mới.
Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người. Thôi ạ, cháu chả biết nói gì. Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.
Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá. Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.
Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé. Là thích cái gì thì làm cái đấy. Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị.
Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết. Toàn là thứ đã trông thấy nhưng chưa đụng vào bao giờ. Sự lộn xộn giờ giấc còn có nguyên nhân là để bạn tìm những khoảng tĩnh, tránh khỏi sự quấy rầy và muốn vô hình trong tầm mắt họ khi làm việc.