Anh Emile săn sóc đủ mọi bề. Cha nó hết lời khen nó rồi kết: "Con đừng làm dơ cái giường đó chứ!" - "Không! Không khi nào!". Không bao giờ chúng ta dám mở thư của họ để coi lén, hoặc năn nỉ họ cho ta biết những việc kín của họ.
Nghĩa là không để cho người kia có đủ thì giờ thất vọng trước sự từ chối của ông và ông làm cho tư tưởng người đó hướng ngay về diễn giả mà ông giới thiệu. Và xin ông cho biết, theo ý ông, chừng bao nhiêu tiền thì nên mua". Lần đầu tiên vì bất ngờ mà tôi thấy giá trị của phương pháp đó: Một bữa, tôi thăm Ngài tại Bạch Cung, tôi bày tỏ một chính sách cần phải áp dụng liền, nhưng xem ý Ngài không thuận.
Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc. Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc. Bức thư đó, ông giữ trên ba mươi năm và đưa tôi coi khi ông lại nghe lớp giảng của tôi.
Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng. - Phải, điều đó đúng - ông ta công nhận. nhưng, nghĩ kỹ, lỗi đó cũng không nặng gì, chỉ là.
Rồi thì con chạy lên cầu thang. Cứ 100 bức thư mà ông Dyke thường gởi cho các tiệm bán lẻ hàng hãng ông sản xuất, để hỏi thăm tình hình, thì ông chỉ nhận từ 5 tới 8 thư hồi âm, nghĩa là từ 5 tới 8 phần 100. Trong nhiều năm, bà đay nghiến ông, thịnh nộ với ông, mạt sát ông, vì ông in sách cho không, không đòi quyền tác giả, mà bà thì không muốn bỏ những món tiền đó.
Carley nói: "Muốn xét độ lượng của ai chỉ cần xem cách xử sự của người đó với kẻ dưới". Thành thử nhiều quá, làm không xuể và xe của ông phải đợi, hàng của ông phải gởi trễ. Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn.
Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?). Ông Thomas làm như sau này: Ông nói: "1. Và nếu cha có muốn rầy con thì cha sẽ mím chặt môi, và sẽ lặp đi lặp lại, như trong kinh:
Hội nghị của những hội đó họp ở đâu thì dẫu phải lội suối trèo đèo, vượt đại dương, qua sa mạc, ông cũng tới dự. Ông quyết thực hành ngay những lý thuyết đã học được và kiếm chung quanh ông xem có cái gì có thể chân thành khen được không. Chính chúng tôi là kiến trúc sư đó.
Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình. Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens. Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ.
Nước Anh khích nộ sôi nổi. Và William Lyon Phelps nói thêm: "Không bao giờ tôi quên lời nhận xét đó của cô tôi". ít ngày sau, ông Chamberlain nhận được tấm hình với chữ ký của Tổng thống gởi biếu và mấy lời cám ơn một lần nữa.