Điều này chỉ có thể giải thích bằng hoài bão của Watson. Đó là những triết lý phổ biến trong ứng xử giữa người và người. Biệt danh của nó là các chữ viết rắt ENIAC.
Nó không phải là quan niệm về chủ nghĩa tư bản của nhà sáng lập IBM gần 80 năm trước. Nhiều chỗ trong tài liệu của IBM đã gọi think của Watson là một sign (biểu tượng) hơn là một slogan (khẩu hiệu). Watson có dịp gặp nhà tâm lý học Michael Supa.
1946 trở về từ chiến tranh và gia nhập trở lại IBM, gần một năm sau trở thành phó chủ tịch và là thành viên ban giám đốc IBM Maney, người tiếp cận nhiều tư liệu nhất về Watson cũng không biết cuộc họp đã nói những gì nhưng khi ra ngoài, trước đám đông nhà báo Watson nói: sẽ không có chiến tranh. Toàn bộ tòa nhà dùng làm thí nghiệm này sử dụng máy điều hòa nhiệt độ thiết bị rất hiếm vào thời đó.
Đó làlý do nhiều người đã điên đầu vì những thất bạitriền miên của cha. Và bốn năm sau, ở tuổi 27, Watson được cử tới Rochester, New York để vực dậy một công ty chi nhánh. Và ông đang chuẩn bị nói đến bước sau cùng, quan trọng nhất:
Đối với ông, khi ông trung thành với công ty cũng có nghĩa là trung thành việc duy trì việc làm của nhân viên. Tom đã đánh trúng điểm yếu của ông bố vĩ đại, vì chính UNIVAC làm IBM mất mặt và tụt hậu, và như thế Watson không thể chịu đựng được cảm giác bị qua mặt. Nhiều lúc các chính sách có lu mờ hay lỗi thời trong lịch sử IBM nhưng suốt 40 năm sau Watson, IBM vẫn tồn tại, sống sót và phát triển trong tinh thần con người do ông đưa ra.
về một doanh nhân mà có lẽ, đó là câu chuyện về một con người dũng cảm, dùng kinh doanh như là cách thức để sống trọn vẹn cuộc đời mình, cho người khác, cho vợ, các con và gia đình mình. Watson đã rất liều lĩnh trục xuất người em trai của mình Dick, lúc ấy đang nắm giữ chức trưởng phòng sản xuất và cơ khí của dự án System/360, quyết định đã làm trật hướng sự nghiệp người đàn ông trẻ tuổi và sau đó làm Tom Watson phải xấu hổ. Watson tìm thấy mối quan hệ quay vòng giữa khách hàng (những nhà kinh doanh) với công ty IBM.
Watson nhận thấy rằng công ty của ông bây giờ là một công ty to lớn. Tìm cách (tạo ra những cỗ máy) giúp khách hàng kiếm lời là sứ mệnh của công ty IBM chứ không phải tìm mọi cách để lấy tiền từ túi của khách hàng. Khán phòng trang trọng với những người đàn ông quan trọng trong bộ vest đen, sơ mi trắng.
Watson công bố để chính phủ trưng dụng IBM: IBM sử dụng toàn bộ phương tiện cho chính phủ liên bang phục vụ mục đích an ninh quốc phòng. Nếu chỉ với diễn thuyết mà đem đến cả nhận thức và hành động thì có lẽ ai cũng làm quản lý được, và quản lý chẳng cần là một khoa học. Watson hướng về phía danh sách và tạo ra một hình ảnh như thế này:
Ngày Neil Amstrong đặt bước chân đầu tiên của loài người lên Mặt trăng; ngày lần đầu tiên y khoa thành công trong ca mổ tim hở, nhờ bàn tay của bác sĩ John Gibbon; và cuộc đấu trí giữa vua cờ thế giới Garry Kasparov với máy tính Deep Blue (IBM RS/6000 SP), tất cả đều có mặt của những cái máy mang tên IBM. Không ai ở IBM biết sai lầm thời trai trẻ của Watson đã làm cho ông hình thành những quan điểm sống và triết lý điều hành một cách dứt khoát như thế nào. Cũng giống như Watson đã nhanh chóng đẩy công việc kinh doanh máy tính đục lỗ thành một thị trường và là thị trường quốc tế, thì nay, Gerstner đã nhanh chóng nhảy vào thương mại điện tử - dựa trên cuộc cách mạng Internet.
Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi. Và Gerstner đã phát cáu mà gọi Microsoft là kẻ thù không đội trời chung, như Krames đã thuật lại, mặc dù rõ ràng Bill Gates không làm gì nên tội! Gerstner đã dùng đến biện pháp gây sốc.