Sa Saori

Sang ngủ nhờ nhà em họ và cái kết

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn còn phải sống dài dài. Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết.

    Có những việc để cứu rỗi thời đại này thì đòi hỏi trong hàng ngũ người tài phải xuất hiện nhiều thiên tài, và trong hàng ngũ thiên tài phải xuất hiện siêu thiên tài. Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.

    Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó. Lúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen. Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu.

    Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy. Lát sau, tôi rủ ông anh ra. Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu.

    Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này. Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò. Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm.

    Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra. Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè. Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi.

    Ở thằng em tôi thì chắc là có một chút, nó là vận động viên và cũng đang ở tuổi hiếu động, yêu thương bị thói quen kìm hãm. Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.

    Còn tĩnh tâm mà viết. Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm. Để nấu cơm cho anh ăn.

    Thôi thì tôi im lặng. Người rỗng như không có lực. Đã bảo chả thích viết đâu.

    Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap