Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu. Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ. Lúc đó, tôi trống rỗng.
Nhưng là lợn thì rất hay tự hào. Phải cạo râu đi nghe chưa. Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.
Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.
Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng. Trước đây, bạn từng rất khỏe.
Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo. Những thằng bạn thân thì đã chuyển đi từ cấp II. Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc.
Nhưng họ không nhận ra để vượt qua hoặc lờ đi. Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối.
Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em. Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.
Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng. Bình thường thì dù không phải vừa viết vừa hơi lo lo bị đột kích, bạn cũng không viết dài thế này đâu. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.
Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.
Nhà văn nhìn vào mắt nàng. Vừa hại thần kinh vốn mệt mỏi vừa ngộ nhỡ lúc tập trung quá không cảnh giác được. Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo.