Trong nhiều năm, bà đay nghiến ông, thịnh nộ với ông, mạt sát ông, vì ông in sách cho không, không đòi quyền tác giả, mà bà thì không muốn bỏ những món tiền đó. Tôi tự nhủ: "Ráng làm vui cho anh chàng này một chút, làm cho y nở một nụ cười. - Tôi cho họ biết rằng tôi sẵn lòng nghe họ giảng giải rồi sau mới cho biết ý kiến của tôi.
Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ. "Chiều hôm đó, khi từ biệt ông ta, không những ông đặt mua một số hàng quan trọng mà còn bắt đầu thành bạn thân của tôi nữa. Và bây giờ chính những nhà đại tư bản ở Wall Street đều lại nhờ ông chỉ bảo.
Ông thương cô và cưới cô. Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Sau khi dự kỳ thi đó, một thanh niên lại kiếm tôi, thất vọng.
Tôi nói với ông rằng ông đã chỉ bảo với tôi rất nhiều, và tôi nghe nói mà mê. Chị như bê con, đưa ngón tay vào mõm con vật như mẹ cho con bú, và con vật ngoan ngoãn đi theo ngón tay chị mà vào chuồng. Dân tộc nào cũng tự cho mình hơn những dân tộc khác.
Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ. Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?". Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu.
Rồi đặt đĩa lên bàn, chị thở dài, ngây ngô nói: "Thưa bà, thiệt tôi không bao giờ ngờ như vậy". Rồi sáng hôm sau, tôi nhận được của ông một bức thư. Charles Schwab mà trên kia tôi đã kể chuyện, nói rằng nụ cười của ông ta đáng giá một triệu đồng.
Chỉ vài lời khen giản dị đủ cho thành một người tề gia giỏi nhất, cần kiệm nhất. Xét cho cùng, tôi chỉ là một người cần được tình thương yêu cũng như những người khác. Đàn bà biết rằng đàn ông biết những điều đó.
Lòng tin của chị mạnh tới nỗi không ai nỡ chế giễu chị, mà từ hôm đó, còn hơi nể chị nữa. Công ty sợ làm phật ý ông vì ông rất cần cho công ty mà lại dễ hờn vô cùng. Nên để cho y tự định đoạt lấy.
Hãng Chrysler đóng một chiếc xe hơi riêng cho Tổng thống F. Một bà bạn tôi ở Nữu Ước, bà Gent, mướn một người ở gái và hẹn chị ta thứ hai sau lại bắt đầu làm việc. Tôi, tôi mua xe cam nhông hãng Mỗ", thì tôi ngọt ngào trả lời ông ấy rằng:
Bạn muốn kêu món gì thì kêu, ăn xong rồi, bạn tính tiền lấy, rồi khi ra, đem lại quỹ trả. Chalif, một người hoạt động nhiều cho các hội hướng đạo sinh. Anh phải lên Nữu Ước, kiếm thầy học, luyện thêm nó đi.