Sau khi hoàn tất bản thảo đầu tiên của quyển sách này ,tôi đã đưa nó cho anh rể tôi đọc qua và xin ý kiến. Và thật ngẫu nhiên, trong khoảng thời gian đó, tôi được một vài nhân viên cũ, những người đã tự mình thành lập một công ty buôn bán trực tiếp trước đó 2 năm, mời tham gia. “Nhiều người ra ngoài là bị đẩy nhiều hơn là vì bị kiệt sức”.
Ông là 1 trong những lãnh tụ được tôn sùng nhất của người Tamil trên khắp thế giới . Trong ngày, hễ khi nào bạn rảnh, hãy tận dụng những cơ hội đó để làm việc tương tự. Vào lúc này tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện ít người biết đến, liên quan đến việc sáng chế điện thoại.
Lần này thì tôi không thể thoát nữa rồi. Họ xuống một tỉnh ở nam Thái Lan, nơi được gộ là Hatyai để bán thịt heo và xuất khẩu mì ăn liền sang Penang, Malaysia. Tình hình tài chinh của gia đình ông tồi tệ đến mức ông phải bỏ học một năm trước khi tốt nghiệp.
Chính phủ các nước đang cố thuyết phục người dân của họ đầu tư vào đó. "Có lẽ người Mã Lai cho rằng bằng cách nắm lấy điều dễ dàng ,họ sẽ không cần phải đối mặt với những thử thách mà các cộng đống khác đang phải đương đầu như :chiến tranh,nạn đói và cảnh « nghèo rớt mùng tơi ». Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình.
Chỉ có một cách duy nhất. Họ bảo ông rằng tiền hoa hồng quá cao, thời cuộc quá bất ổn và vị trí không thuận lợi. Lúc ban đầu họ đã có những cái gì để đổi lấy những của cải vật chất? Hãy suy ngẫm về điều này.
Để giữ được công việc làm ăn ,ông phải cầm cố nữ trang của vợ mình. Suốt thời gian đó, ông được biết được dưới cái tên Nguyễn Ái Quốc. Krisana đề nghị giúp ông làm công việc của người quản lý.
Vào năm 1953,ông và Tenzing Norgay,người dẫn đường sống ở vùng giáp ranh biên giới Nepal và Tây Tạng ,đã là những người đầu tiên đặt chân lên điểm cao nhất -8847,73m của đỉnh Everest. Đó là cái giá quá đắt cho “sự thành công” mà chúng tôi đạt được! Vì không có mối quan hệ của với cha mẹ, Maznah đã lớn lên trong cái nhìn tiêu cực về cuộc sống, dù ông bà luôn truyề đạt những bài học tinh thần cho cô.
Đấy,bạn thấy chưa?Cuộc sống không phải là trốn chạy những sai lầm mà là học cách làm thế nào lợi dụng chúng để rốt cuộc ta đạt được mục đích của mình . Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Nhưng tai họa ấy lại là điều phúc lành vì nhờ đó, ông có thời gian để nghiên cứu về căn bệnh ung thư mà ông yêu thích.
Một lần nọ,khi đang điều khiển 1 buổi meeting ,người ta chuyển một mẩu tin nhắn báo rằng vợ ông đã qua đời . Đừng mong chờ ngân hàng cho bạn vay thêm bất cứ một khoản tiền nào nữa. Cái mà anh chưa bao giờ có được là sự ấm cúng của gia đình.
” _ TUN DAIM ZAINUDDIN Đấu tranh ,thất bại ,thành công :trong khi thành công là cái mà ta luôn tìm kiếm ,đấu tranh cũng có niềm vui riêng của nó ,và thất bại cũng không phải là không có ích . Theo kinh nghiệm của cá nhân tôi thì khi một người thất bại, thật vô ích khi cứ nghiền ngẫm một thất bại đó, tốt hơn hết là nên tìm hiểu tại sao người đó thất bại và thất bại ở đâu.