Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Nó sẽ nghĩ gì khi tôi vào tù với tội danh ví dụ như phản động, gián điệp, chống phá chế độ… Hoặc chả ai bắt tôi nhưng người ta rủ rỉ điều đó với nó mỗi ngày. Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.
Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính. Như lấy đất ở mảng đê này đắp sang mảng đê vỡ kia. Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.
Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy. Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột. Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.
Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa. Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì. Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau.
Sự thật và những khái niệm luôn bị đánh tráo và lạc hậu. Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ. Rồi vừa nói bác vừa lấy thuốc.
Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể. Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn.
Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển.
Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới. Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.
Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt. Có bon chen bẩn, ác. Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái.
Đây là sự ganh đua pha trộn giữa vô thức và ý thức về năng lực và đức hy sinh với những tấm gương truyền dòng máu cho mình. Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm. Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà.