* Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine. Gordon nói rằng, cách tư duy của Watson đã làm thay đổi cuộc đời ông. Đó là phòng thí nghiệm đầu tiên của tập đoàn về sau là gã khổng lồ.
Watson ở Endicott nói ngược lại. Các nhà máy của IBM giờ đây nhiều nơi dùng để sản xuất cả súng ống. Đó là con người bên ngoài công ty bên ngoài danh sách quyết định số phận doanh nghiệp.
Ông luôn trung thành với giáo lý này. Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa. Đó là giáo sư John Atanosoff.
Tom đã giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị được bốn năm kể từ năm 1952. Dĩ nhiên vị CEO trẻ này sẽ gặp ngay phản ứng của những người đã quen với một IBM sản xuất máy tính. Jeannette sinh con đầu lòng.
Watson làm điều đó là vì nhờ vậy người ta dễ dàng nhớ đến nó với công thức 3M. Đó luôn luôn là một đại lễ. Chẳng bao lâu, vì cần tiền ông lại chuyển sang bán dạo máy khâu và để xảy ra chuyện mất cả ngựa lẫn hàng cùng lời thề rượu và kinh doanh không thể đi đôi.
IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng. Ông không lập tức bán ngay các bộ phận không hiệu quả để tập trung vốn vào những bộ phận sinh lời như cách thông thường. Chẳng hạn, trong khi tỉ phú Nhật, Toyoda (cha đẻ của Toyota), với tinh thần ái quốc được người Nhật xem như anh hùng dân tộc thì tỉ phú Nga, Khodorkovsky (ông chủ của Yukos), ông ta là ai trong mắt dân Nga thì chỉ người Nga mới thấu rõ.
Ông hài lòng, ngồi vào chiếc ghế sau cái bàn gỗ nâu. Jeannette tin tưởng rằng chồng mình sẽ không ngồi tù. Nó phải phục vụ từ xã hội đến nhân viên của mình.
Mọi người mặc những bộ đồ đẹp nhất. Thế nhưng, điều bất thường trong sự kiện này là ở chỗ doanh thu của IBM đã giảm đến một nửa. Khi ấy, cái tên Lou Gerstner chưa hề xuất hiện trong câu chuyện nhưng nhóm của Collins cho rằng, ai điều hành cũng được và làm như thế nào thì chưa biết nhưng chắc chắn IBM sẽ trở lại nhờ vào tinh thần xuyên suốt của nó.
Dường như ông chưa vội vàng gì cả. Lần thứ nhất, Watson lỳ lợm không cắt giảm công nhân trong cuộc suy thoái năm 1920. Đáp án cho bài toán của Lou Gerstner hồi cuối thế kỷ XX, thật ra đã có từ nhà sáng lập Thomas Watson hồi đầu thế kỷ: Lấy khách hàng làm lý do tồn tại, khiêm tốn và tiên phong.
Muốn có gì đó để nói với người khác và làm cho người khác lắng nghe mình bạn không thể không thu thập thông tin mà đọc là một cách phổ biến. Những cuộc điều tra nhanh cho thấy chính phủ là khách hàng lớn. Cha đã phạm rất nhiều sai lầm vì sự ngu dốt, vì tính nóng giận và nhiều điều khác nữa.