Sa Saori

Sáng sớm em yêu đã đòi ngậm cu lấy năng lượng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu.

    Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú. Nhất là một khuôn mặt cũ. Phải, đó là tôi tự cô lập mình.

    Không còn là độc quyền của đường Nguyễn Du và một vài đường khác. Rồi về tủ để đồ mặc đồ. Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn.

    Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau. Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn. Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.

    Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình. Rất nhiều người quen đến thăm. Có lẽ mình nên im lặng.

    Tự dưng mẹ lại ra giá. Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày. Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn…

    Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ. Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng. Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.

    Mực thước và tự nhiên. Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó. Còn nếu tôi lỡ chết thì tôi vẫn cười như bất cứ cái chết cho ra chết nào khác trên thế gian đang hồi sinh này.

    Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra. Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại. Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi.

    Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Cháu phải nghe lời khuyên của mọi người và tự phê bình. Tôi cũng không định tả cảnh sở thú.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap