Sa Saori

Chịch em sinh viên hàng múp khít rịt thật đã

  • #1
  • #2
  • #3
  • À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé. Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.

    Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại. Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi. Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc.

    Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy. Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được. Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức.

    Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. cả đời tôi phải đóng vai không phải thiên tài đóng vai thiên tài.

    Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất. Giữa những khoảng ấy là thời gian trống. Giữa thẳng thắn và kiêng nể.

    Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt. Chỉ thi thoảng lóe lên thôi. Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm.

    Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú. Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời. Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi.

    Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn. Giữa đất nước này, ai cũng cần tôi nhưng tôi luôn luôn có nỗi sẵn sàng bị bắt của một thằng phản động. Đời sống cần những đột biến.

    Đúng mà cũng không đúng. Chuông điện thoại reo. Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.

    Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa. Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap