Vả lại, nếu ta có tính rụt rè của Meade thì ta cũng đã hành động y như ông ta. Bạn đã thách đố người ta. Bạn tưởng tôi sẽ khuyên bạn "Không nên" sao? Thưa không! Tôi chỉ khuyên bạn điều này.
"Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Đàn bà biết rằng đàn ông biết những điều đó. Sự giao thiệp đó nung đúc cho cậu một đức tự tin quý báu, một hoài bão và một hy vọng cao xa, xoay chuyển hẳn cả cuộc đời cậu.
Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng được. ở chỗ vắng người, ai mà không muốn thả một con chó như con chó nhỏ này cho nó tự do chạy một chút. Bức thư ấy, tôi chép lại đây.
Những kẻ đó sướng hơn chúng ta nhiều lắm. Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn. Dù sao đi nữa thì cũng có một điều chắc chắn là ta đã cho vì ta muốn thỏa mãn một thị dục - Trong cuốn "Nghệ thuật dẫn dụ hành động của loài người".
Ông Nicholas Murray Putler, giám đốc trường Đại học Columbia nói vầy: "Dù kẻ đó học hành tới bực nào nữa thì cũng vẫn là thiếu giáo dục". Lần sau, muốn xin bọn cắm trại có ý tứ một chút cho khỏi cháy rừng, hoặc muốn bán một món hàng hoặc mời một ông bạn dự vào một việc thiện, xin bạn hãy trầm tư một lúc và tự hỏi: "Họ chịu làm điều mình xin họ là vì lẽ gì?". Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này:
Nó muốn giết người là giết, không vì một lý do gì hết". "Công ty Megavox chúng tôi muốn giữ vững ưu thế vẫn có từ trước tới nay trong địa hạt quảng cáo bằng vô tuyến điện. Còn nếu quên hoặc viết sai tên đó tức là làm cho người ta khó chịu.
Vậy, trong khi thầy ấy cân thư của tôi, tôi nói: "Tôi ước ao có được bộ tóc như thầy!". Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: Sáng ngày, trong khi con sửa soạn sách vở đi học, cha đã rầy con vì con chỉ quệt chiếc khăn ướt lên đầu mũi con thoi, cha đã mắng con vì giày con không đánh bóng, cha đã la khi con liệng đồ chơi của con xuống đất.
Câu chuyện đó chứng tỏ rõ ràng cái nhược điểm thông thường nhất của loài người là muốn tỏ sự quan trọng của mình ra. Sau khi cưới, nhà tôi cần kiệm từng đồng và làm ăn cho vốn tôi sinh sôi nảy nở. Adoo, Tổng trưởng thời Tổng thống Wilson, tuyên bố: "Lý luận không thể nào thắng được một người ngu hết".
Bức thư đó làm cho tôi thấy tôi quan trọng. Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn. Ông Thomas làm như sau này: Ông nói: "1.
- Tôi cho họ biết rằng tôi sẵn lòng nghe họ giảng giải rồi sau mới cho biết ý kiến của tôi. "Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Viên kiến trúc sư giới thiệu ông Adamson rồi, ông này nói: Thưa ông Eastman, trong khi đứng đợi, tôi ngắm phòng giấy ông.