Sa Saori

Xin phang người tình vú đẹp lần cuối trước khi chia tay

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy. Chả biết đường nào mà lần. Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.

    Tôi không thích mèo. Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình. Và rồi họ thả xe tôi ra.

    Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do. Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng. Bị điểm kém chẳng hạn.

    Sau những đau đớn thì chắc bạn tinh khôn hơn và có thêm được một số cái gì đó. Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết. Chà, ta thua hắn, có lẽ.

    Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ. Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do. Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.

    Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến. Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.

    Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. - Xin ông bớt mỉa mai cho. Này, mày chuyển cái bàn này lên.

    Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ. Có điều, em chã thích. Nó tan chảy, tan chảy.

    Còn bao nhiêu cái để khám phá. Con người luôn biết sáng tạo. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang).

    Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Nhưng bạn đã giảm nhẹ chúng bằng cách lọc những dòng suy tưởng đầy rác rưởi và thuỷ tinh vỡ qua chính chiếc màng mong manh của hồn mình. Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap