Pullman chú ý nghe, nhưng chưa tin hẳn. Những kẻ đó sướng hơn chúng ta nhiều lắm. Anh Emile săn sóc đủ mọi bề.
Nhưng rồi sẽ xảy ra sự chi, chắc bạn đã đoán được. Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Ông này cũng không ra ngoài lệ đó.
Và tôi thấy rõ ràng những hội đó là cái "nghiện" của ông, là lẽ sống của đời ông. Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng. Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc.
Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không. Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi. Ông đã hỏi họ khoảng 400 câu hỏi, và được hiểu rõ những bí ẩn trong hôn nhân.
Chẳng những máy không hư hỏng chút chi hết mà lại còn tốt lắm. Vì ta khư khư giữ nó thì nó chẳng có giá trị gì, nhưng nếu ta dùng nó một cách hào phóng thì giá trị nó vô cùng. Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật".
Một vị bác học trứ danh nhận thấy rằng phần nhiều những người đó chỉ muốn tìm, trong tưởng tượng, sự thỏa mãn của lòng tự phụ mà hóa điên. điều kiện là ông bầu phải báo trước cho công chúng hay rằng va vì bị cảm mạo, nên không được tốt giọng như thường ngày. Cho nên câu chuyện êm thấm.
Mà chính họ đã ký tên bằng lòng chịu giá tiền mà hãng đã tính với họ trước khi sửa. Cho nên câu chuyện êm thấm. Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận:
Nên nhớ rằng người nói chuyện với ta quan tâm tới những thị dục, những vấn đề của họ trăm phần thì chỉ quan tâm đến ta, đến nỗi thắc mắc của ta một phần thôi. Anh không ra lệnh cho các em đâu, không muốn quấy rầy các em đâu. Tức thì có thư hồi âm liền, trong đó hai cháu cám ơn "Chú Andrew thân mến" và.
Ông suy nghĩ vài ngày nữa, tới cuối tháng đi. Tôi chỉ dự vào cuộc thảo luận đó bằng cách mỉm cười, nhún vai và làm vài điệu bộ. Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà.
Bạn bĩu môi: "Vô lý thượng hạng! Nồng nặc mùi quảng cáo của bọn bán cao đơn hoàn tán và của các "mét" coi chỉ tay đoán vận mạng". Đọc thư bà ta, tôi tự nhủ: "Cảm tạ Trời Phật đã thương, không bắt tôi làm chồng con mụ này!". Vậy ngày mai, nếu ta muốn cho ai làm một việc gì, ta hãy thong thả suy nghĩ và tự hỏi: Làm sao dẫn dụ cho ông ấy muốn làm việc mình cầu ông ấy được?