Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Nhưng đây là một trận bóng. Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.
Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy. Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ. Ngoan ngoãn như một chú thỏ.
Cái ghế đá này cũng buồn lây. Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết. Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.
bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước. Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng.
Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống. Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.
Ngôn từ không có gì mới. Lát sau tôi lẻn xuống. Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con.
Bởi vì, lúc này, lòng tôi dường vô cảm. Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.
Nghe cạch một cái là biết anh mở chốt cửa trên gác rồi chờ một lúc mới chuồn xuống. Vậy thôi, bạn sống bình thường. Người lớn thì thật xa lạ.
Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh. Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà. Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.
Đều có mục đích cả hoặc chả có mục đích gì. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt. Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý.