Một cảnh tượng thật quen thuộc và cũng thật buồn cười! Một ông lão cầm cán cày, nhưng bàn tay của ông ấy đang run rẩy nên cái cày cũng lắc lư theo. Tôi thực hiện nghiêm túc việc để dành một phần mười số tiền trong túi và nhận thấy số tiền tôi có dần dần nhiều lên. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta.
Tôi đã an ủi ông ấy rất nhiều, ngoài ra còn hứa sẽ tạo điều kiện giúp ông ấy đi buôn trở lại. - Hầu hết những người dân ở Babylon chỉ có đủ tiền để sống trong những khu dân cư tồi tàn. Cách đây bốn mươi năm, Sharru Nada đã từng ganh tỵ với những con người này! Ông ước gì mình được thay thế chỗ của họ! Nhưng sau bốn mươi năm, địa vị của ông và họ thật khác hẳn.
Điều đó không những mang lại cho anh một cuộc sống no đủ, mà anh còn có thể nhờ đó mà chuộc lại cuộc đời tự do của mình đấy. Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được. Cư dân Babylon là những nhà tài chính, những thương gia giàu kinh nghiệm.
- Anh có cho phép người chị của anh mạo hiểm với số tiền mà có thể anh phải dành dụm trong suốt năm mươi năm làm việc cực nhọc bên cái lò nấu đồng, chỉ để cho chồng của chị ta có được kinh nghiệm trở thành một thương gia không? Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa. Bà vợ của tôi vô cùng sung sướng.
Nhưng ông không quan tâm đến những lời bà Swasti nói. Vậy phải chăng đó là nguyên nhân khiến cho các bạn không có được những gì mà tôi đang có, cho dù điểm xuất phát của chúng ta đều giống nhau? - Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ.
Đôi mắt của Hadan Gula lộ vẻ tức giận. - Vừa nói, Nomasir vừa đặt tiếp hai túi vàng xuống sàn nhà. Anh ta bàn với con là cùng nhau hùn vốn để mua cửa hàng đó.
Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này. - Cầu cho các thần thánh luôn hết lòng phù hộ anh, anh bạn thương mến ơi. Dabasir cũng không có ý chia sớt với anh chút gì cả, thậm chí cũng không đẩy cho anh một vụn nhỏ bán mì nhỏ, mà để nó rơi xuống sàn nhà.
- Điều này xuất phát từ món quà của nhà vua tặng cho tôi. - Đối với tôi, tính ù lì là một kẻ thù luôn rình rập, chờ dịp để gây cản trở cho công việc. – Và số tiền đó cháu đã gửi cho ông Aggar, người thợ làm khiên, để ông ta mua đồng.
Năm 1926, ông xuất bản tập sách đầu tiên mở đầu cho một loạt các tập truyện ngắn nổi tiếng viết về cách thức tiết kiệm, và phát triển tài chính của những nhà kinh doanh. Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều. Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình.
Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta: - Ngay lúc mới trưởng thành, tôi đã thường suy nghĩ về những người giàu có. Rất nhanh sau đó, Megiddo đi theo và mất hút cùng với ông chủ mới của mình.