Cái bộ mặt đó tôi đã nhìn thấy một lần và không muốn thấy lần hai. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Nhưng bạn muốn về ngay.
Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội. Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống. Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.
Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…
Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại. Đôi lần, ông hoặc các bác gợi lại lời hứa đó trước việc bạn bảo lưu một năm. Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh.
Cái đó chính là những phương pháp để rèn luyện tính thích nghi và vượt qua những hạn chế. Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm. Để tránh những hận thù.
Không hẳn là bạn mà là những gì bạn viết. Dù bây giờ lâu lâu chợt gặp nàng, tôi không thấy hạnh phúc và đớn đau như trước đây vài năm nữa. Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới.
Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người. May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp.
Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được. Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi. Dù lúc đó chả nghĩ gì.
- Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo. Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta. Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau.
Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ. Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh. Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách.