Rất mau chóng bà nhận thấy sau khi trừ đi thời gian ăn trưa, thời gian hút thuốc mười lăm phút mỗi tiếng, thời gian dành cho công việc riêng của bà trong giờ làm việc, thời gian thực sự làm việc của bà rất ít. Hơn nữa, phải biết được khi nào cần có sự điều chỉnh thích hợp và có lòng dũng cảm để làm điều đó khi mỗi nấc của cuộc đời mở ra và tiết lộ bản thân nó. Gia tài kết sù không đem lại cho cha mẹ tôi những gì họ chờ đợi.
Cả hai điều cần thiết như nhau. Einsten đã nhận xét, một vĩ nhân biết được sự vĩ đại của mình trước khi những người khác biết đến. Đức tính chịu đựng có vô vàn ứng dụng, không chỉ giới hạn trong quan niệm truyền thống của chúng ta.
Khi tôi nói về việc tung chiếc bánh kếp, đó không phải để nói về cái bánh mà là việc chạm được vào điều gì đó bên trong bạn mà chính nó đem lại cho bạn sự dụng cảm để khắc phục sự nhút nhát và do dự bên trong bạn. Tôi muốn là một người bạn tình. Hãy ngăn giữ bạn trước nhu càu tự nhiên muốn được gần gũi và thân mật.
Mỗi người đều có khả năng đạt thành tựu nào đó theo cách riêng của mình không giống với bất kỳ ai khác. Thật ra, tôi không thể không viết được. Chúng ta vận hành toàn bộ cuộc sống của mình xuất phát từ nỗi khao khát niềm vui và tránh được nỗi đau.
Không có người nào khác mà bạn phải chinh phục. Họ đã đi đến chỗ tin rằng, sự giàu có tạo ra lòng nghi ngờ làm hủy hoại quan hệ với người khác. ” Tiếp đó ông nhận xét: “Qủa là khó khăn và mệt mỏi để biết được chổ để vạch ra lằn ranh đúng nhằm bảo vệ quyền lợi của chính bạn so với việc tin tưởng vào bản chất cao quý của một người khác.
Không có sự khác biệt nào. Hai lăm triệu đô la không phải là một số tiền lớn đối với Nhật Bản,một trong những quốc gia giàu nhất của thế giới hiện đại. Cái giá của sự vĩ đại nằm vượt trên việc theo đuổi niềm vui và trốn tránh nỗi đau.
Nhưng ở một số vùng trên thế giới, ngay cả ngày nay, bản chất thú vật của Bản năng sát thủ vẫn còn nguyên vẹn. Tôi đã có lần đọc một tác phẩm kinh điển của châu Á, trong đó có một thanh niên hỏi một bậc tiền bối: “Làm thế nào để con chịu đựng?” Bậc tiền bối trả lời: “Cứ nhẫn nại mà chịu đựng. Chúng ta sẽ học cách để sống trong thế giới này mà không trở thành mọt nạn nhân của nó; chúng ta cũng không đem đến nỗi đau và sự mất mát một cách bất công cho những người không đáng phải gánh chịu điều đó.
Nó khuất phục được sức mạnh của bạo lực… Tín ngưỡng bất bạo động của tôi là một một sức mạnh cực kỳ tích cực. Musashi còn nói: “Đường lối chiến đấu của người chiến binh là đường lối của tự nhiên. Bình thường Walter không uống nhiều, nhưng chiều hôm đó sau khi uống hết bia ông muốn quay lại tiệm rượu để mua thêm và tiếp tục chuyện trò với người bán hàng.
Bắt đầu từ thời thơ ấu, hầu hết chúng ta được dạy rằng phần thưởng lớn nhất trên đời này là sự tán thưởng của người khác. Tôi vẫn không bận tâm về bản hợp đồng chưa ký. Nếu bạn không cho rằng mình là một người tích cực nhất trên đời thì cũng đừng lo lắng.
Trước đây chưa lâu, một thân chủ người Đài Loan của tôi đề nghị tôi liên hệ với ông Taro, một doanh nhân Nhật Bản ở Tokyo. Yếu tố tiếp theo tôi muốn thảo luận hơi lệch đề tài của chương này, nhưng chương này không thể hoàn thiện nếu thiếu nó. “Anh có thể gửi hóa đơn cho tôi không? Tôi đang bận việc và không muốn dừng lại,” tôi lơ đãng nói.