Sa Saori

Anh sếp ơi, anh có thấy ngực của em to và đẹp không…

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trong khi bạn nhàn nhã đọc những quảng cáo về phim ảnh ở trang ngoài thì vẻ mặt bạn rõ là một người phong lưu, giàu thì giờ, một người ở một hành tinh nào đó mà mỗi ngày có tới 124 giờ chứ không phải 24 giờ. Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người. Tiền thuê nhà lại tăng nữa.

    Ta coi hát, đương tươi cười thì giữa hai màn, bóng ma đó đưa ngón tay trỏ chỉ còn xương với da, ra hiệu cho ta và ta mất vui ngay. Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong. Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.

    Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác. Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa? Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.

    Thật lạ lùng, các nhà báo thường có nhiều ý táo bạo, mới mẻ, hợp thời là vậy, mà chỉ dạy ta cách sống với một số lợi tức nhất định nào đó, chứ không bảo ta cách sống với một số thời gian nhất định. Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt. Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần.

    Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng. Nguy hiểm thứ nhất, ghê gớm lắm, là thành một người trong bọn khả ố nhất, khó chịu nhất: bọn thông thái rởm. Và cũng không có hình phạt.

    Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn. Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được. Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.

    Nếu bạn đã đọc cuốn "Nghe nhạc cách nào?" của Krehbiel thì lần sau khi nghe nhạc bạn thấy hứng thú tăng lên lạ lùng. Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn. Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.

    Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày. Nhưng, mặt khác, chương trình là một chương trình mà nếu không tôn trọng nó thì nó thành một trò chơi mất. Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.

    Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm. Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn. Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.

    Nó ngắn quá đi thôi. Trong việc quyết định hoặc thay đổi nguyên tắc và trong lúc hành động, sách giúp ta được nhiều việc. Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap