Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ. Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không. - Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.
Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Định dừng viết thì lại có chuyện.
Chẳng ai bóc lột ai cả. Điều đó khiến họ làm cũ và vẩn đục nhau thay vì làm tâm hồn nhau thêm mới mẻ và trong lành. Ai có thể giữ được tuổi trẻ nếu bản thân họ không tự giữ mình.
Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay: Con mèo lại sán vào tôi.
Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. Ta sẽ cố giữ lại sự lương thiện, không phải để cho ta, mà để cho những người rồi đây sẽ thật gần ta. Tôi cho ông thời hạn ba ngày.
Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà. Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau. Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình.
Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào. Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy.
Cảm thấy khỏe hơn một chút. Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi. Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình.
Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu. Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia. Có đến hàng trăm con.
Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm.