Sa Saori

Cưỡng dâm đứa cháu dâu xinh đẹp vú to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi muốn thử những cách khác. Cháu phải nghe lời khuyên của mọi người và tự phê bình. Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.

    Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?.

    Cháu ở đây với các bác là cháu quí các bác, các anh chị lắm. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời.

    Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác. Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác.

    Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Hắn phải lừa phỉnh mình. Và có một cái đầu luẩn quẩn.

    Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần. Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình. Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa.

    Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức. Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp.

    Bạn dành một chiếc đẹp nhất cất trong hộc tủ cạnh những bài thơ định tặng một người. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.

    Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Đánh hay không đánh? Nghĩ mãi không ra. Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp.

    Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau. Cái nồi inox đen sì. Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap