Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc. Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa. à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…
Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn. Chả muốn xin lỗi độc giả nữa. Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.
Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm. Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau. Đều muốn mở mang, muốn tìm đến cái chân-thiện-mỹ hiểu theo nghĩa khoáng đạt.
Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm. Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.
Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn. Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng. Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.
Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn. - Rất tiếc là không thể, thưa ông. Xin lỗi nhé, buồn ơi.
Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà. Bạn có thể nhảy qua con mương dài gấp hơn hai lần chiều cao của mình. Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.
Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Yêu say đắm là chơi.
Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường. Đêm nay viết, ngại thay bút mới.
Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi. Tiếc là tôi không phải quí khách. Ông anh chuyển sang bể nóng.