Chúng ta có thể nhớ nếu chúng ta quả quyết mình thật sự muốn nhớ… và lập trình nó để thực hiện “trực tuyến” các hoạt động nào đó. Tôi có thể đảm bảo chắc chắn rằng bạn không bao giờ sử dụng đến nó… Cứ tiếp tục như vậy cho đến khi bạn đến được từ cuối cùng – “rain”.
Nếu không có ai nhấc máy hay đường dây đang bận thì có thể sau đó chúng ta phải gọi lại 116 để xin lại số đó, đúng không? Điều này chứng tỏ trí nhớ tạm thời của chúng ta thật sự diễn ra rất ngắn ngủi. Nếu ta nhận được một bảng điểm toàn điểm 10 mà lại có một điểm 4 thì chắc hẳn ta sẽ cảm thấy thất vọng. Tôi làm điều đó bằng cách sử dụng rất nhiều công cụ trực quan và hóm hỉnh.
Hãy để ý khi chiếc xe đang phóng trên đường với bốn quả cam. Hay với dãy số 4, 6, 5, 2, 3, 3, 7, 4, 7, chúng ta sẽ nhớ dễ hơn nếu chia chúng thành 465-233-747. Sau đó, anh ta dẫn chúng ta đến trước mặt một người lạ mặt và giới thiệu: “Đây là Roger Waterhouse, người mà tôi đã nói với anh đó.
Tại một cơ quan tôi từng đến, tôi nhìn thấy trên tường một danh sách liệt kê rất hài hước như sau: “Mười lời khuyên dành cho những người mệt mỏi”. Một điều kỳ diệu đã xảy đến khi tôi đang học phổ thông. Điều này có nghĩa rằng bạn phải lưu chúng trong trí nhớ lâu dài của bạn.
Do đó, các hãng lữ hành không còn cần thiết nữa. Bạn mở lò vi sóng ra, đặt vào đó một chồng giấy trắng. Trong khi thuyết trình, bạn chỉ việc nhìn quanh phòng.
Chúng ta có thể thấy rằng một chi tiết nhỏ đôi khi cũng có thể tiết lộ toàn bộ hình ảnh. Lần cuối luyện bài tập này chúng ta sẽ thực hiện nhanh hơn một chút. Nhưng sự thật lại phức tạp hơn nhiều và phần lớn là mang tính cá nhân.
Nó nằm ngay bên phải cửa hàng ăn mà bạn thường đến. Ghi nhớ tên từng người trong nhóm ngay những phút đầu gặp gỡ “Tôi vừa bị một trận ốm”.
Đó là một cách tưởng tượng thật buồn cười. Thời gian trôi đi, hiệu quả của các bộ dụng cụ này trở nên hữu hạn bởi vì mọi người không nhớ được chính xác các chi tiết trên khuôn mặt nữa. Hoặc có thể bạn thấy dễ nhớ năm này nếu bạn học một tiết học lịch sử tại phòng số 17.
Bài kiểm tra số 1: Hãy cho một điểm với mỗi đồ vật bạn nhớ và thêm một điểm nữa cho mỗi mục bạn nhớ đúng thứ tự. Có thể là ý nghĩ về Santorini thơ mộng đã gợi cho cô ấy nhớ về một đám cưới. Chúng ta cũng có thể áp dụng những kỹ thuật tương tự để nhớ mọi thứ mà “tưởng chừng không thể nắm bắt được lại trở thành có thể”.
Trong thí nghiệm nổi tiếng của mình, Pavlov đã chứng minh được rằng điều này là có thể, bằng phương pháp học tập và rèn luyện, chúng ta có thể liên kết hai thứ chẳng hề liên quan đến nhau, thậm chí là không có bất cứ sự tương đồng nào. Khi muốn biên dịch ngược lại một từ thành các con số thì chúng ta quay lại và gắn mỗi chữ cái được mã hóa với một con số tương ứng. Ngài trưởng khoa tin chắc rằng đây là những chương quan trọng nhất trong lịch sử của nước Pháp.