Sa Saori

Địt em gái hàng ngon tại khu nghỉ dưỡng cao cấp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chả muốn xin lỗi độc giả nữa. Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn.

    Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy. Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết. Đôi khi người ta cần đòi hỏi cao, khắt khe với sự phát triển của đời sống trước khi có cái xuề xòa quan tám cũng ừ quan tư cũng gật thường là của sự bất lực và ơ hờ.

    Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi. Có lẽ đã đến lúc đi ngủ. Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ.

    Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng. Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.

    Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này). Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau.

    Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại. Mà bác thì dùng toàn công thức.

    Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì. Cái chính nằm ở sự tự điều chỉnh. Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào.

    Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe. Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Tôi xịt xịt xịt lên đầu.

    Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an. Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé.

    Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa. Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap