Và lại thấy quyển sách bị xé. Phụ nữ thì thường có ai nghe hoặc không có ai nghe cũng tâm sự. Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang.
Lại về nhà bác ôn thi. Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên. Tôi làm độc giả cho tôi.
Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp. Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.
Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn. Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng. Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.
Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin. Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất.
Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Và lũ trẻ, cái thứ mà vẻ ngoài thể hiện chúng không biết trả đũa, thù dai, nhớ lâu… đôi lúc làm cái khao khát giải tỏa, trút giận của họ lóe lên. Lát sau, thằng em đi vào.
Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas.
Nếu bạn chấp nhận sống theo cách của họ. Ai cũng có chiếc ngai của mình trong một nơi không có vua. Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau.
Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất. Tôi cũng không phản đối đâu. Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.
Bằng không thì bạn cũng chỉ là một con lợn ích kỷ, ngu và hèn. Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi.