Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu! Ngay từ sáng sớm tôi đã véo tai bên trái, đập tai bên phải, tự nói với mình: Ráng tỉnh táo! Ráng tỉnh táo!.
Tại sao thầy không kiểm tra lại sự việc? Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính. Sau cùng, khi vấn đề đã được sáng tỏ thì nhiệm vụ của bạn là khẳng định lại với hai câu hỏi: - Cần tiến hành những việc gì? Ai sẽ thực hiện chúng? Nếu ngay cả chính bạn người điều khiển cuộc họp lại không thể chốt lại vấn đề thì cuộc họp không biết sẽ đi đến đâu.
Vấn đề này thuộc lĩnh vực pháp lý, tôi không muốn bàn luận sâu về nó. By all the stars above you. Nhưng ở đâu cậu cũng nhận được những cái lắc đầu.
Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp. Nếu bạn là người nghiêm nghị thì hãy xem anh ấy có nghiêm nghị hay không. Bạn hỏi Nixon về sự kiện Nam-Bắc Triều Tiên định hợp nhất , hay thắc mắc về tình hình Trung Đông, hoặc một sự kiện nào đó trên thế giới, ông luôn giải thích được một cách rõ ràng và logic nhất.
Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi. Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc… Tôi sẽ được làm việc giống như Arthur Godfrey, phát thanh viên nổi tiếng của đài CBS lúc bấy giờ.
Hãy quan tâm đến ứng viên đang đứng trước mặt. Thứ lỗi cho mình nhé, mình đến đằng kia chào ông sếp một tiếng. Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán.
Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài. Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp. Dẫu ông vẫn luôn cố gắng pha trò khi nói chuyện nhưng không thành công như người khác.
Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố. Ông không chỉ chứng tỏ mình là một người theo kịp thời đại mà còn là một con người của thời đại. Anh ta nói đề tài này sẽ làm mọi người hứng thú lắm đây.
Chúng ta cần ghi nhớ điều này. Nhưng dù ở nơi đâu, bạn cũng nên nằm lòng một nguyên tắc chung nhất: lắng nghe và cởi mở. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều.
Nhưng trong tòa án là một bối cảnh đặc biết, ở đó các luật sư không muốn sự ngạc nhiên. Đặt ra càng nhiều tình huống càng tốt. Lúc đầu chúng tôi nói về quá khứ, anh không biết rồi tôi sẽ hỏi anh cái gì.