Sa Saori

Chị đồng nghiệp đã có gia đình luôn cố tình khoe mông to trước mặt tôi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Tôi muốn gặp ông cụ.

    Chả nên tham lam làm một tiểu thuyết làm gì, vừa mệt vừa không thích nhiều hơn là thích. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp. Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé.

    Không không cần gì cần ai nữa. Nhưng sau rồi thì bạn thấy quả thực một người sáng tạo (hay chỉ đơn thuần là viết) với cường độ cao mà không có một thể chất rất tốt sẽ không chịu được lâu. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.

    Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20. Một số người trong số họ cũng biết. Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.

    Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân. Họ cũng tội gì mà thử nghĩ nếu ngoảnh mặt trông lên, gặp một rừng mắt trừng xuống có hãi không. Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.

    Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy. Lúc tôi khóc, mẹ khóc. Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.

    Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo. Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội. Cái ghế đá này cũng buồn lây.

    Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Lúc đó, tôi trống rỗng. Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.

    Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Em gọi mãi không dậy. Và bạn có thể làm nhiều điều khi người ta sợ con chó ngao của bạn.

    Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức. Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap